Bài đăng

Con Tốt

Hình ảnh
  Con tốt là một hình ảnh ẩn dụ rất thú vị.  Khởi đầu, đó là con cờ nhiều nhất và yếu nhất trên bàn cờ.  Nhưng con tốt có một đặc điểm: chỉ tiến lên và không lùi bước.  Càng về sau, vai trò của con tốt càng trở nên lớn hơn.  Và cuối cùng, con tốt có thể trở thành bất cứ quân cờ nào. 

Cái Tôi

 Có lần tôi đọc trong cuốn sách của Osho, về định nghĩa cái tôi của ông.  Với ông, "cái tôi là khoảng cách giữa bạn và chân lý". Cái tôi càng lớn, khoảng cách càng lớn.  Cái tôi càng nhỏ, khoảng cách càng nhỏ.  Cái tôi không có, bạn chính là chân lý. 

Đông Du trong tôi là : Thời đại học

  Tôi vào đại học với 1 tâm trạng của kẻ thất bại. Tuổi trẻ tôi là một kẻ tự phụ, mà bây giờ nghĩ lại, hay nói là “nỗi bất hạnh của kẻ đạt thành công khi còn quá trẻ”. Để rồi suốt ngày chỉ nghĩ tới thành công trong quá khứ, kiêu ngạo nghĩ rằng mình giỏi, mình sẽ tiếp tục thành công. Để khi thất bại, lại cay cú, bất mãn cho rằng vấn đề là của số phận, xã hội đã phản bội mình. Ngày ấy, tôi đăng kí thi vào 3 trường đại học bên Nhật. Rất kiêu ngạo, tôi lựa chọn 3 trường gần như là cao nhất. Chỉ có 1 trường, chỉ cần nộp hồ sơ xét tuyển là được. Nghĩ đi nghĩ lại, thấy mình cũng chẳng mất công đi lại, chỉ mất chút tiền nộp hồ sơ, nên tôi cũng làm 1 bộ và gửi đi. Và bạn cũng đoán được, tôi trượt cả 3 trường tôi đi thi, và chỉ may mắn đỗ vào trường mà tôi đã nộp hồ sơ. Tôi vẫn nhớ, cái buổi tối tôi ngồi khóc nức nở trong nhà ga Tsukuba khi biết tin mình trượt trường cuối cùng. Tôi vẫn nhớ cảm giác chán nản, hổ thẹn khi ngồi trên xe bus đến ngôi trường ở nơi xa xôi hẻo lánh, tận xứ tuyết Nag...

Bàn về tiền bạc

  Ngày xửa ngày xưa có 1 bác thợ săn thật thà, tốt bụng, sống trong 1 ngôi làng sâu trong núi. Cuộc sống của bác rất bình yên, ngày ngày đi săn, hôm được con thỏ thì ăn thỏ, hôm được con nai thì đổi lấy ít lúa mì. Một hôm, bác gặp 1 người bị lạc trong rừng. Bác liền cho người đó uống nước, ăn ít lương khô, rồi đưa người đó vào làng. Ngờ đâu, đó lại là vị vua của vương quốc, bị lạc trong lúc đi săn. Vị vua cảm kích lòng tốt của bác thợ săn, liền tặng cho bác 1 thỏi vàng rất lớn. Bác thợ săn thành người bất hạnh. Bác không dám để thỏi vàng ở nhà. Vì sợ khi đi săn, có kẻ trộm sẽ vào lấy của bác. Bác không dám mang theo người, vì sợ gặp phải kẻ tham lam, sẽ cướp của bác. Bác liền chôn thỏi vàng xuống đất, nhưng được mấy hôm, bác lại phải đào lên, kiểm tra xem thỏi vàng có ở đấy không. Từ đó, bác sống trong sự lo âu, thấp thỏm đến cuối đời. Lời khuyên của Đức Phật dành cho Anathapindika, 1 người đàn ông giàu nứt đố đổ vách : “Người bám chấp vào sự giàu có thì tốt hơn nên bỏ nó đi thay v...

Kỷ Luật

Tất cả chúng ta đều phải chịu đựng 1 trong 2 nỗi đau : nỗi đau do kỷ luật hoặc nỗi đau do hối tiếc. Sự khác biệt là kỷ luật nhẹ tựa lông hồng và hối tiếc nặng tựa núi cao. Kỷ luật là cây cầu kết nối giữa mục tiêu và thành quả. Jim Rohn Tôi là thế hệ 8x đời cuối, là thế hệ mà khi ra trường thì ngành CNTT cũng bùng nổ, nên cũng có thể coi là thế hệ chín muồi về công việc. Cùng sự bùng nổ về dot-com, thì những dev như chúng tôi được công ty đãi ngộ rất tốt : lương-thưởng cao hơn thời gian linh hoạt hơn mối quan hệ sếp-nhân viên cũng thoải mái hơn quan trọng là hoàn thành công việc, còn trong thời gian trên công ty thì làm gì cũng được Buổi sáng tôi chưa có hứng thú làm việc, tôi có thể lướt FB, Twitter, … rồi khi chiều tối, tôi sẽ làm bù. Ở Nhật thì việc overtime là đương nhiên. Trong bộ phận của tôi, thì chuyện mỗi người 2 cái màn hình, 1 cái để code, 1 cái để xem twitter, FB là điều dễ thấy. Tôi nghĩ hầu hết dân IT đều nghĩ giống tôi. Nhưng, từ đó nảy sinh ra cái tính là vô kỷ luật. Tôi...